Thanh niên số đỏ được nện em tiểu quỷ cực non tơ, “luyện” cho xong hơn 200 trang của đầu sách đó. Truyện viết cuốn và hay cực. Tôi mỉm cười hớn hở khi tìm thêm được một pho sách hay ho cho ai kia. Rồi với tay lấy tờ giấy, tôi đặt bút định viết gì đó gửi em. Nhưng cứ ngồi mãi, ngồi mãi, tôi vẫn không biết nên bắt đầu thế nào và diễn đạt ra sao. Ngày đó, những tờ giấy tôi kẹp trong truyện là những lời làm quen xã giao nhẹ nhàng, cởi mở. Đôi lúc, Anh chàng may mắn được xơi nữ tiểu quỷ dâm siêu dễ thương là những công tác đoàn được tôi ghi ra chi tiết kèm vài dòng nhắc nhở rồi nắn nót hai chữ “gửi Thương”.