Sang học nhóm được hú hí cùng đứa bạn thân thật phê, vai. Chiếc kính lạ ở góc nghiêng không che được đôi mắt em dịu vợi. Đôi tay thon dài vẫn chống xuống thành hồ như buổi nào nói lời ly biệt. Đó là một buổi tối buồn! Người tôi thương ở đâu đó tôi không biết được. Còn người thương tôi, có lẽ vậy, Đến chơi được hú hí cùng đứa bạn thân thật phê đang ở trước mặt tôi đây, nhưng không tài nào ôm ấp, không tài nào gửi trọn vòng tay… Không để tiếng lòng mình du dương theo cảm xúc. Tôi bối rối phủi đồ rồi đứng dậy, mặc cho những cuộn sóng đang thét gào trong tâm can. Vẻ đẹp của một tác phẩm nghệ thuật